Nếu không có những điều tra này, Lục Vũ e rằng khi đến Tả Quân phủ cũng chỉ là một quang can tư lệnh. Binh, tiền, quyền, xưa nay luôn là ba yếu tố quan trọng nhất. Hiện tại, Vương gia đã nắm giữ toàn bộ binh quyền và chính quyền của hắn. Đến lúc đó hắn đến, sợ là cũng chỉ có thể trở thành một con rối. "Đời trước Tả Quân Đô đốc, nghe nói đã là Bá tước rồi, vậy mà lại bị người ta hạ độc giết chết. Trước đây ta còn thấy kỳ lạ, nhưng ở nơi này, chết cũng không phải là chuyện gì hiếm lạ." Lục Vũ lại xem xét việc điều phối vật tư do Gia Cát Danh phụ trách. Vật tư xuất phát từ Tây Lương phủ, sau mấy lần chuyển vận, đến tay các tướng sĩ ở Tuyết Dương Quan thì chỉ còn lại có ba thành. Lục Vũ chỉ vào một hạng mục "Cống nạp tiền", hỏi: "Ta nhớ vật tư quân nhu, sợ là không có hạng mục này, đây là lúc nào được thêm vào?" Chỉ riêng hạng mục cống nạp tiền này đã chiếm tới năm thành của toàn bộ vật tư! Vật tư của quân đội hàng triệu người, tổng giá trị là một con số trên trời. Ngay cả năm thành đã là khó có thể tưởng tượng. Gia Cát Danh thở dài: "Không biết từ khi nào, Tả Quân phủ có quá nhiều đạo tặc. Đám đạo tặc đó gan to bằng trời, ngay cả thuyền vận chuyển quân nhu chúng cũng dám cướp bóc. Vì không còn cách nào, đành phải bỏ tiền ra mua 'cống nạp', chỉ cần dâng tiền tài, đạo tặc sẽ không động đến thuyền quân nhu." Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842487/chuong-3390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.