Đám ngu xuẩn Lục Phiến Môn kia chẳng qua là một đám trùng trĩ mà thôi, không biết nhìn người. Thực lực của ngươi tuyệt đối phải so với bổ khoái bạc bài kia mạnh hơn rất nhiều, thế nhưng giờ đây chỉ là thân phận một bổ khoái áo xám. Hắc bào nhân không tin, Lục Vũ sẽ vì quan phủ bán mạng. Một cao thủ như vậy lại bị định là bổ khoái áo xám, e rằng trong đáy lòng đã sớm có lòng bất mãn. Nếu như có thể tranh thủ được hắn, vậy thì nguy cơ của hắn cũng coi như là vượt qua. "Ngươi lại có thể xuất ra lợi ích gì sao?" Lục Vũ cười nhạt một tiếng. Thấy Lục Vũ dự định đàm phán với hắn, hắc bào nhân cười cười. Lục Vũ đã nói như vậy, vậy thì hết thảy đều có thể đàm phán rồi. "Ta có thể cho ngươi tiền, có tới nhiều tiền, chỉ cần ngươi thay ta làm việc, ngươi muốn cấp bậc công pháp và pháp bảo gì, ta đều sẽ cố gắng cung cấp cho ngươi." Nói xong, hắc bào nhân tựa hồ là lo lắng Lục Vũ không tin, trực tiếp lấy ra từ trong lòng một tấm ngân phiếu năm trăm triệu. "Bổng lộc một năm của ngươi mới bao nhiêu tiền chứ, có những tiền này, cả đời này của ngươi đều có thể cơm áo không lo. Huống hồ, có công pháp và tài nguyên mà ta ở sau lưng cung cấp, tốc độ tu luyện của ngươi hoàn toàn có thể có sự tăng lên nhanh chóng, cần gì phải vì Ngu triều bán mạng." "Triều đình Ngu triều ngày nay đã là hỗn loạn bất kham, đánh mất Tinh Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842469/chuong-3372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.