Bọn họ bị quần áo trên người Ninh An Đồng làm cho sợ hãi. Những Tinh Không Đạo trước mắt này, nhiều người trước đó đều là khách quen trong lao ngục. Còn như người đã nhốt bọn họ vào tù, chính là người của Lục Phiến Môn. Tinh Không Đạo nhìn thấy bổ khoái của Lục Phiến Môn, sẽ từ trong đáy lòng cảm thấy cảm xúc chống đối. "Sợ cái gì, đây không phải chỉ là một con nhóc tóc vàng mà thôi. Chỉ một người này mà làm các ngươi sợ hãi đến mức này sao?" Đại đương gia cười dữ tợn nói với giọng ồm ồm. Những Tinh Không Đạo khác đầu tiên là sững sờ, sau đó cũng ý thức được, Ninh An Đồng đây là chỉ có một mình đến, lập tức trên mặt lộ ra nụ cười dữ tợn. Bọn chúng còn dám cướp bóc cả phi thuyền vận chuyển quân giới cho quân đội. Chỉ là một bổ khoái nho nhỏ, giết rồi thì cũng giết rồi thôi, bọn chúng căn bản sẽ không quan tâm. "Các ngươi muốn làm gì? Ta nói cho các ngươi biết, dám tập kích bổ khoái, tội thêm một bậc!" Ninh An Đồng cũng ý thức được không ổn, lông mày nhíu chặt, trong lòng có một cảm giác không ổn. Lúc nàng đến, đang trong cơn giận dữ, trước một bước nhảy ra, lạnh lùng quát lớn. Nhưng là bây giờ, Ninh An Đồng cũng ý thức được sự ngu xuẩn của mình. Đám người liều mạng này, làm sao có thể ngoan ngoãn quy phục chứ. Ninh An Đồng theo bản năng chuẩn bị lùi lại. Nhưng là kinh nghiệm của những Tinh Không Đạo kia phong phú cỡ nào, đã sớm liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842458/chuong-3361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.