Tây Lương Thành như là một tòa thành lũy quy mô hùng vĩ, sừng sững trên một vùng bình nguyên. Ở ngoài Tây Lương Thành, có từng mảng từng mảng vô số chiến hạm san sát, chiến kỳ với đủ loại đồ đằng phấp phới trong gió. Là trung tâm Tả Quân Phủ của toàn bộ Đông Thắng Tinh Hà, Tây Lương Thành không nghi ngờ gì đã trở thành trọng điểm điều động của toàn bộ tiền tuyến, ngày thường có lượng lớn binh đoàn qua lại trú đóng ở đây, vô cùng bận rộn. Từng đống binh sĩ người khoác khôi giáp, đang qua lại tuần tra. Chưa tới gần Tây Lương Thành, liền cảm nhận được một cỗ sát ý lạnh lẽo ập tới trước mặt. "Đừng nhìn đông ngó tây, bây giờ Tây Lương Thành đã hoàn toàn giới nghiêm rồi, khắp nơi đều có quân sĩ tuần tra. Nếu ngươi biểu hiện quá mức dị thường, sẽ bị gọi đi hỏi chuyện." Ninh An Đồng nhắc nhở. Lục Vũ có chút hiếu kỳ: "Tình hình chiến sự hiện tại căng thẳng như vậy, đã đến nông nỗi này sao?" "Ngươi không biết đó thôi, trước đây không lâu có thám tử của Đường Thiên triều lẫn vào trong Tây Lương Thành, tấn công quân giới khố, suýt chút nữa liền thành công. Về sau, toàn bộ Tây Lương Thành liền trực tiếp phong tỏa, đến mức độ hôm nay." Ninh An Đồng thở dài nói. Lục Vũ lông mày nhướn lên: "Đường Thiên triều thế mà đã càn rỡ đến trình độ này rồi, vậy thì quân thủ Tây Lương hoàn toàn không có phòng bị sao?" "Trước đó ngoại giới tông môn gây rối trật tự, rất nhiều tông môn thế mà liên hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842427/chuong-3330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.