Con em nhà giàu đó liếc mắt nhìn Vương Khang một cái, thấy vẻ mặt Vương Khang có chút không đúng, lập tức liền ý thức được tâm tình Vương Khang không tốt. Lần nữa nhìn về phía Lục Vũ, trên mặt con em nhà giàu lộ ra một vệt dữ tợn. Hắn trực tiếp bay người tiến lên, ngăn ở trước mặt Lục Vũ, lạnh giọng nổi giận nói: "Sao thế, ngay cả thể diện Vương thiếu ngươi cũng không cho sao?" Lục Vũ liếc mắt nhìn thanh niên xông tới, có chút không hiểu ra sao cả. Hắn cũng không nhớ rõ, đã từng trêu chọc đám người này ở đâu. "Ngươi có ý gì?" Lục Vũ nhàn nhạt nói. Đám con em nhà giàu trước mắt này, trong số những người cùng thế hệ ở Tây Lương Thành, có lẽ có thể được gọi là thiên tài. Nhưng ở trước mặt của hắn, bất quá cũng chỉ là một đám tiểu thí hài còn chưa trưởng thành mà thôi, hắn lại sao có thể so đo với đám người này. Con em nhà giàu cười lạnh nói: "Chúng ta bất quá là đưa cho ngươi một hồi phú quý, xem ngươi có muốn hay không thôi. Vương Khang công tử chuẩn bị đi săn, nhưng không rõ ràng lắm tình hình ở xa, dự định cho người dò đường. Nếu ngươi ở phía trước dò đường, tiền sẽ không thiếu của ngươi." Lục Vũ liếc mắt nhìn phía xa, Vương Khang được mọi người vây quanh như sao vây trăng. Vương Khang công tử? Hắn cũng không quen biết. Trong ghi chép của Bùi Thiên Quang, đa số được ghi lại đều là các cấp quan viên của Tây Lương Thành. Đến tầng thứ của Lục Vũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842412/chuong-3315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.