Xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh. Lục Vũ nói là trước kia, một lần kia Lục gia phái quản sự đến để tróc nã Mục Thanh Sơn và Mục Linh. Nếu không phải Lục Vũ sau này kịp thời chạy đến, chỉ sợ hai người đã sớm thảm tao độc thủ. Lục Trường Tùng thở dài một tiếng, hai hàng lông mày khẽ run động mấy phần: "Chuyện này là sự sơ suất của Lục gia ta, ta sẽ giúp ngươi xử lý." "Vậy liền có chút kỳ quái, đệ tử Ngọc Đỉnh Thư Viện của ta an phận tu hành, sao lại trêu chọc đến người của Lục gia các ngươi?" "Đại gia tộc quá nhiều người, khó tránh khỏi có vài người không biết điều, đây là chuyện thường xảy ra. Trạng Nguyên Lang cần gì phải dùng chuyện này để chỉ trích Lục gia? Lão phu về sau sẽ cho ngươi một phúc đáp thỏa đáng." Từ lúc bắt đầu đến cuối, Lục Trường Tùng cũng không tiết lộ bất kỳ tin tức nào về Lục Cửu Tiêu. Quản sự Lục gia kia, rõ ràng là thủ hạ của Lục Cửu Tiêu, Lục Trường Tùng không thể nào không biết. Hắn đang cố gắng tránh, Lục Vũ và Lục Cửu Tiêu phát sinh ma sát. Dù sao ai cũng sẽ không nghĩ đến, Lục Vũ sẽ nắm giữ Sưu Hồn Thuật pháp thuật như vậy. Lục Vũ cũng không vạch trần, nhàn nhạt nói: "Được, chuyện này ta có thể không truy cứu Lục gia. Nhưng nếu là bị ta phát hiện là ai đang âm thầm làm, vậy liền chớ có trách thủ hạ ta vô tình." Giữa hai bên đều đang đánh cược lẫn nhau, dò xét ranh giới của đối phương. Ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842322/chuong-3225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.