Đệ tử tạp dịch của Cầu Hoàng Minh vốn không có thân phận gì, chỉ tốn chút tiền này cơ bản liền có thể dẫn đi. Cái chân chính trước đó là nội môn đệ tử và hạch tâm đệ tử. Lục Vô Nhai tuy biết Cầu Hoàng Minh, nhưng lại không biết quy củ bên trong. Dù sao hắn cũng coi như là thiếu gia của Lục gia, ngày thường cũng không cần mua sắm nô bộc gì. Lục Vũ từ trong lòng lấy ra ngân phiếu mười triệu Tiên thạch, trực tiếp đặt lên trên mặt bàn. "Từ hôm nay trở đi, Lục Huyên Nhi không có bất kỳ quan hệ gì với Cầu Hoàng Minh của các ngươi, cũng không có quan hệ với Lục Vô Nhai, hiểu không?" Lục Vũ nhìn về phía Âm Hàn Nguyệt. Bị ánh mắt này nhìn chằm chằm, Âm Hàn Nguyệt bỗng nhiên có một loại cảm giác, đó chính là mị thuật trên người mình, dường như toàn bộ đã mất đi tác dụng. Sâu trong đôi mắt kia, ẩn giấu sát ý mãnh liệt, chỉ là bị nhìn lên một cái, liền phảng phất đặt mình vào biển máu thi sơn. "Ngài yên tâm, ta đâu dám giữ nàng lại. Đây là thân phận lệnh bài của nàng, đã sớm đưa tới cho ngài rồi." Âm Hàn Nguyệt cười nói. Lục Vũ liếc mắt nhìn bộ thân phận lệnh bài kia, nói: "Cũng tốt." Sau một khắc, thân phận lệnh bài trên tay Âm Hàn Nguyệt lập tức hóa thành một mảnh tro tàn, bay lên trên bầu trời. Không ai nhìn thấy Lục Vũ đã dùng thủ đoạn gì. Âm Hàn Nguyệt thậm chí còn không hề nhận ra sự chấn động pháp lực, cả người liền hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842314/chuong-3217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.