Nữ tử cười nói: "Trạng nguyên lang thật tinh mắt, mấy vị tỷ muội chúng thiếp thân đều xuất từ Cầu Hoàng Minh." Thế lực của Cầu Hoàng Minh khá là lớn mạnh, trong các câu lan hoa lâu đều có thể nhìn thấy thân ảnh của các nàng. Bất quá vì hàng năm đều nộp cho triều đình số tiền thuế khổng lồ, nên triều đình cũng mặc nhận sự tồn tại của các nàng. Lục Vũ uống cạn rượu trong chén, hỏi: "Trong minh các cô, có một người tên Lục Huyên Nhi không?" Nữ tử kia cười khẽ nói: "Trạng nguyên lang, ngài đây chẳng lẽ là đang nói đùa sao? Cầu Hoàng Minh chúng thiếp nhiều người như vậy, ngài muốn thiếp đi tìm ai đây?" Lục Vũ gõ ngón tay lên bàn, nói: "Ừm, ngươi đi gọi quản sự của các cô đến đây đi, ta sẽ đi hỏi nàng ta." Nữ tử kia cười khẽ nói: "Công tử, uống nữa một chén đi, những chuyện này trước tiên đừng vội." Lục Vũ mặt không cảm xúc, nói: "Đi đi." Thấy Lục Vũ không tiếp tục nói nữa, nữ tử thu liễm nụ cười trên mặt, cuống quýt đi ra ngoài gọi quản sự. Các vị tiến sĩ khác nhìn thấy một màn này, tất cả đều tò mò nhìn lại đây. Bọn họ không rõ ràng, vì sao Lục Vũ đột nhiên lại đi tìm quản sự của Cầu Hoàng Minh. Lý Tư hỏi: "Lục Sư, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?" Lục Vũ xua xua tay: "Chỉ là một ít chuyện riêng mà thôi, ta sẽ tự mình đi xử lý." Các vị tiến sĩ khác thấy vậy, cũng không dám hỏi nhiều, liền tự mình uống rượu. Ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842312/chuong-3215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.