Đã có thể dự đoán, nếu như chiếm được bức họa này, tương lai tất nhiên sẽ giá trị liên thành! Trước không nói giá trị mà bức họa này bản thân sở hữu, chỉ riêng xuất từ tay Lục Vũ, liền đủ để giá của nó tăng lên gấp mấy lần. Lục Vũ hiện tại đã là trạng nguyên, lại còn là trạng nguyên liên tiếp đỗ đầu ba khoa trước nay chưa từng có. Trạng nguyên lịch sử của Đại Ngu Thiên Triều, tương lai đều sẽ đạt được thành tựu phi phàm. Cứ như Bùi Thiên Quang mà nói, trong hàng văn võ đầy triều đình, tuổi của hắn thật ra không lớn. Nếu như không phải trêu chọc đến bát đại thế gia, hắn hiện tại tuyệt đối vẫn còn có thể tiến thêm một bước. Tiền đồ của Lục Vũ vô lượng. Nếu là hắn tương lai trở thành cao thủ của thiên giới, thì giá trị bức họa này tất nhiên cũng sẽ nước lên thuyền cao. Các tiến sĩ xung quanh tranh nhau đấu giá, số tiền của họa cuộn rất nhanh đã đạt đến một con số thiên văn. Lục Vũ phất phất tay, lắc đầu nói: "Xin lỗi chư vị, bức họa này, ta không có ý định bán ra ngoài." Trên mặt các tiến sĩ xung quanh, đều lộ ra vẻ thất vọng. Tuy nhiên đây cũng là hiện tượng bình thường, dù sao họa cuộn đang ở trên tay Lục Vũ, Lục Vũ muốn quyết định thế nào, đó là chuyện của hắn. Lục Vũ bỗng nhiên nhìn về phía Hứa Thiên Cương, nhàn nhạt nói: "Hứa Thiên Cương, bức họa này ta tặng ngươi, ngươi có dám hay không nhận?" Hứa Thiên Cương vốn đang bực mình, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842310/chuong-3213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.