“Các ngươi là nhà nào? Vào những ngày Tết mà còn đến giao hàng.” Có binh lính nhìn những hàng hóa nặng nề chất trên lưng cự ưng, hờ hững đi lên trước hỏi. Từ trên cự ưng truyền đến một giọng nói: “Chúng ta là người của Thiên Nguyên Thương Hội, vốn dĩ là đến giao thương hóa, trên đường gặp phải một số chuyện nên đã chậm trễ thời gian, hôm nay mới tới, phiền đại nhân cho chúng ta đi qua đi.” Những hàng hóa này đều được vải thô bọc kỹ, dùng dây thừng trói lại, đặt trên lưng cự ưng. Tất cả hàng hóa chồng chất như một ngọn núi nhỏ, ở trong đó giấu một căn nhà gỗ ẩn mình, dùng để ở. “Thì ra là Thiên Nguyên Thương Hội, đưa thông hành lệnh cho ta xem một chút.” Binh sĩ kia bừng tỉnh đại ngộ, cũng không cảm thấy có gì kỳ quái. Thiên Nguyên Thương Hội là thương hội lớn nhất trong toàn bộ Linh Châu Thành, chưởng quản quá nửa chuyện làm ăn trong thành trì, là chân chính hào môn đại hộ, mỗi ngày đều có đại lượng chuyện làm ăn giao dịch. Vào đêm trừ tịch ngày này còn đến giao hàng, điều này cũng không kỳ quái. Nghe thấy Thiên Nguyên Thương Hội, Lưu Giáo úy bỗng nhiên đi lên trước, lớn tiếng kêu lên: “Tất cả những người bên trong mau ra ngoài, chấp nhận kiểm tra!” Một tên Giáo úy khác thấy vậy, lập tức ra hiệu cho những binh lính khác, vây kín cự ưng. Tất cả binh lính đã triệu hồi các pháp bảo riêng của mình, lơ lửng trong cao không. Tất cả quân sĩ bình thường đều rất nghiêm khắc, đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842162/chuong-3065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.