“Ý của ngươi là, Đại tướng quân phản loạn, chuyện này không thể nào!” Tần Ngọc quát lên. So với Tần Ngọc, La Minh lại bình tĩnh hơn nhiều, nhàn nhạt nói: “Châu Mục đại nhân, ngài chí ít cũng nên đưa cho chúng ta một chứng cứ đáng tin mới được chứ.” “Chứng cứ, ta tự nhiên sẽ chứng minh cho các ngươi. Nhưng các ngươi hôm nay nếu không phối hợp với ta, thứ chờ đợi tất cả mọi người chúng ta, chỉ có tử vong!” Lục Vũ trầm giọng nói: “Chuyện cấp bách phải tùy cơ ứng biến, ta cũng không có thời gian giải thích nhiều với các ngươi nữa. Ta cần tạm thời mượn quyền thống lĩnh binh lính của các ngươi, nếu đồng ý, vậy liền cầm lấy ngân phiếu mà làm việc đi.” Ở địa phương, chỉ có quan chức cấp Tổng Đốc mới có quyền thế chưởng khống cả quân và chính. Một tiểu quan tòng ngũ phẩm như Linh Châu Mục, căn bản không có khả năng nhúng tay vào quân đội triều đình. “Chuyện này không phù hợp quy củ.” Tần Ngọc lắc đầu. Xoạt! Một tấm ngân phiếu, dừng lại trước mặt Tần Ngọc. Phía trên kia, thình lình in số tiền khổng lồ mười ức! Hô hấp của Tần Ngọc đột nhiên trở nên nặng nề vài phần, ánh mắt càng là trừng trừng nhìn chằm chằm tấm ngân phiếu trước mặt. Xét về bổng lộc của bọn họ mà nói, mười ức này đối với bọn họ mà nói, cũng coi như là khoản tiền lớn rồi. “Số tiền này nếu ta mà nhận, sau này nếu xảy ra chuyện gì, ta sẽ rất thảm.” Tần Ngọc nhìn về phía Lục Vũ, trong ánh mắt có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842146/chuong-3049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.