Một người dù cho có thiên phú dị bẩm đến đâu, tinh lực của hắn cũng là có hạn, rất khó để đạt được thành tựu cực cao ở nhiều lĩnh vực. Có ít người nghiên cứu đan đạo, có thể đến khi râu tóc hoa râm thì mới có thể suy nghĩ ra một chút thành tựu. Cứ như vậy, nếu như có thể nghiên cứu ra được một ít thứ, đã là khá tốt. Sẽ được xem như Tông sư mà đối đãi, cho dù đến bất cứ nơi nào, đều sẽ trở thành quý khách. Mà Lục Vũ thì sao, không chỉ bản thân đã có thực lực siêu phàm, mà lại thành tựu về luyện đan trận pháp đều rất cao. Điểm quan trọng nhất, vẫn là ở tuổi của Lục Vũ. Lục Vũ có tư cách tham gia khoa cử, liền chứng minh tuổi của hắn không vượt quá ba mươi tuổi. Ở tuổi tác như vậy, có thể có được thành tựu cao như thế, cái này đã dùng hai chữ yêu nghiệt không cách nào hình dung. “Ta vốn dĩ cho rằng chênh lệch giữa mình và Lục sư, chỉ là ở thực lực. Bây giờ xem ra, là ta tầm nhìn hạn hẹp rồi.” một đệ tử Ngọc đỉnh thư viện tự giễu nói. Những người khác cũng đều cảm khái, bản sự Lục Vũ bây giờ biểu hiện ra, khiến tất cả mọi người khó mà theo kịp. Sài Long Tượng đột nhiên trầm giọng nói: “Lục Vũ, ngươi bây giờ phô bày ra thiên phú đủ cường thế, đến Điện thí rất có thể sẽ bị nhắm vào, ngươi phải cẩn thận rồi.” Hắn vừa nói như vậy, lập tức đem lòng hiếu kỳ của tất cả mọi người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842111/chuong-3014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.