Hạ Hầu Tuấn sắc mặt cũng trắng bệch. Hắn còn nhớ, ban đầu ở Hạ Hầu phủ, Hạ Hầu Tuấn còn định khiêu chiến Lục Vũ trên lôi đài. Lúc ấy Lục Vũ đã từ chối yêu cầu của Hạ Hầu Tuấn, và nói thẳng rằng nếu không dễ dàng dừng tay, rất có thể sẽ một quyền đánh chết Hạ Hầu Tuấn. Lúc đó Hạ Hầu Tuấn còn cười nhạo Lục Vũ, nói rằng hắn căn bản không dám đối đầu với mình, chỉ là cố tình tìm cớ mà thôi. Thế nhưng giờ xem ra, tất cả đều là hắn suy nghĩ quá ngây thơ rồi. Lúc đó Lục Vũ căn bản không đặt hắn vào mắt. Giờ xem ra, Lục Vũ căn bản không cần phải quá coi trọng hắn. Đại đệ tử thủ tịch của Ngũ đại thư viện, đó không phải là người bình thường có thể đảm nhận, cho dù là rất nhiều đệ tử cao cấp cũng không có nửa phần tư cách. Huống chi, nhìn biểu lộ của đám đệ tử Ngọc Đỉnh thư viện tại hiện trường, không hề có chút bất phục, cứ như Lục Vũ thật sự dựa vào thực lực của mình mà khiến mọi người tâm phục khẩu phục vậy. Mục Phi Bạch cảm thấy ngón tay của mình đang run rẩy. Tuy hắn là người của Quốc Tử Giám, nhưng cũng chỉ là một trong vô số đệ tử cao cấp của Quốc Tử Giám mà thôi. Có thể đi đến bước võ thí này, đã là không dễ dàng, căn bản không thể nào so sánh với thủ tịch của các thư viện. Buồn cười là, trước đây hắn luôn cho rằng mình có thể áp đảo Lục Vũ về thực lực. Giờ xem ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842068/chuong-2971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.