Chỉ thấy Lục Vũ bỗng nhiên đưa tay, trực tiếp từ giữa không trung nắm lấy cổ áo của Tu La Thần Tử, một phát ném hắn trở lại. Bùm! Bùm! Tu La Thần Tử nặng nề ngã xuống đất, đụng đổ một đám bàn ghế. Lục Vũ bước nhanh đến phía trước, lạnh giọng nói: "Ngươi chạy không thoát đâu, đem Thần Huyết cho ta, để ngươi bớt phải chịu chút đau khổ." Vị Tu La Thần Tử kia ngã trên mặt đất, khóe miệng tràn ra một vệt máu tươi, nhưng trên mặt lại lộ ra một nụ cười quỷ quyệt. "Ngươi đang nói gì vậy, ta sao nghe không hiểu ngươi đang nói gì. Nơi này là Đế Kinh Phủ, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng động đến ta. Bằng không sẽ chiêu họa sát thân!" Tu La Thần Tử thấy mình không thể thoát thân, dứt khoát không trốn nữa, đầy vẻ bình tĩnh nhìn Lục Vũ. Bên cạnh, hai lão giả kia sớm đã chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người. Bọn họ vốn cùng Trần Minh mưu đồ đại sự, Trần Minh tuyệt đối không thể chết, vạn vạn không thể chết ở đây. "Có người, có người mau tới! Có kẻ xấu đột nhập vào rồi!" Hai lão giả quả quyết lui ra ngoài, lớn tiếng kêu la. Nghe tiếng kêu la bên ngoài, nụ cười trên mặt Tu La Thần Tử càng thêm rạng rỡ. "Ta tuy không biết ngươi đang nói gì, nhưng ta có thể rất rõ ràng, nếu ngươi bây giờ không đi, lát nữa sẽ rất xui xẻo." Tu La Thần Tử cười lạnh mỉa mai. "Xui xẻo là ta?" Lục Vũ lạnh hừ một tiếng, bỗng nhiên thân ảnh trực tiếp dịch chuyển đến trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842040/chuong-2943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.