"Ha ha ha, Lục đại sư? Ngươi sợ là quên rồi, nơi này là địa giới của Trương gia chúng ta. Ta đứng ở đây, ngươi có thể làm gì ta?" Cửu trưởng lão ngẩng đầu lên, phát ra một trận cười lạnh. Hắn ở Trương gia, lại nắm giữ thế lực mà thường nhân khó lòng địch nổi, không ai dám ở Trương gia động thủ. Cái Lục Vũ này bất quá chỉ là một kẻ trận pháp sư, cho dù hắn có chút bản sự, nhưng hắn Lục Vũ dám động đến hắn dù chỉ một chút ở đây sao? Cửu trưởng lão lạnh lùng nhìn về phía Lục Vũ: "Ta khuyên ngươi, tốt nhất bây giờ liền rời đi đi. Chuyện còn lại, chính là chuyện nội bộ của Trương gia chúng ta, người không liên quan tốt nhất mau chóng rời đi." "Không thì sao?" Lục Vũ nhàn nhạt liếc hắn một cái. Lúc này Lục Vũ tuy đã thu hồi trận pháp, nhưng cảnh tượng vạn quân trận pháp lúc trước, lại vẫn cho người ta ấn tượng sâu sắc. Cửu trưởng lão bị ánh mắt này nhìn thấy, chỉ cảm thấy mình phảng phất bị một đầu lang sói hung mãnh nhìn chằm chằm, trong một khắc liền không tự chủ được căng thẳng. "Có người!" Cửu trưởng lão hét lớn một tiếng. Lập tức có hơn mười tên hộ vệ, xuất hiện bên cạnh hắn. Thậm chí ở phía sau Cửu trưởng lão, còn xuất hiện hai vị lão giả, khí tức trầm ổn, thâm tàng bất lộ, rõ ràng chính là cao thủ mà Trương gia bồi dưỡng. Có hai người này ở bên cạnh, Cửu trưởng lão tự tin hẳn lên không ít. "Thanh niên ngạo nghễ là một chuyện tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842013/chuong-2914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.