Một câu nói của Lục Vũ đã trực tiếp cự tuyệt lời mời của hai đại thế gia. Những thế gia đỉnh cấp này, ở triều đình Đại Ngu có thể thế lực rất rộng, nhưng trong mắt Lục Vũ, chúng tính là gì đây? Tâm cảnh khác biệt, nhìn nhận tự nhiên cũng khác nhau! Kiếp trước Lục Vũ từng là đạo quân cường giả cao cao tại thượng, đã là đỉnh phong chiến lực của toàn bộ Thiên giới. Những thế gia như Trương gia, Ngụy gia, trong mắt Lục Vũ chỉ là một đám địa chủ hào thân mà thôi, căn bản không đáng nhắc tới. Ánh mắt của hắn là trường sinh đạo, sao có thể vì chút lợi ích trước mắt mà từ bỏ tương lai? Xa xa, nắm đấm của Trương Hành vẫn nắm chặt, cuối cùng vẫn buông lỏng bất lực. Trong lòng hắn, sớm đã đoán được Lục Vũ sẽ không chấp nhận lời mời của Trương gia. Lần đó trên mặt biển, Lục Vũ biểu hiện ra, đó chính là sức mạnh hoàn toàn của cấp bậc Giới Chủ. Sức mạnh như vậy, ở toàn bộ Thiên giới đều thuộc về đầu bảng, căn bản không cần dựa vào bất kỳ thế lực nào, hắn tự mình cũng có thể độc bá một phương. "Đây rốt cuộc là ngoan nhân nào từ đâu tới, thế mà ngay cả lời mời của hai thế lực cũng cự tuyệt!" "Đó là Thánh Chủ của Kiếm Trì Thánh Địa a. Cho dù là Tổng Đốc của Tinh Hà địa phương nhìn thấy, cũng có thể bình khởi bình tọa, không ngờ hắn lại cự tuyệt như vậy." Không ít người đều trong lòng chấn kinh trước quyết định của Lục Vũ. Có thể sảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842011/chuong-2912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.