Căn thư phòng này rất rộng rãi, bên trong la liệt vô số sách vở. Mỗi một quyển sách đều được đặt trong tủ sách màu đen nhánh, đây là "Thanh Thiên Mộc" đặc sản của Đông Thắng Tinh Hà, mỗi khối đều vô cùng trân quý. Chính giữa thư phòng, còn có một cái bàn dài được đặt, trên đó chất bảy tám quyển sách, bên cạnh còn có bút mực giấy nghiên, vết mực trên đó còn chưa hoàn toàn khô, xem ra chủ nhân thường xuyên đọc sách viết chữ ở đây. Ngồi ở nơi này, tâm tình không tự chủ được sẽ trở nên bình tĩnh hơn nhiều, rất nhiều tạp niệm bất tri bất giác liền tiêu tán vào hư vô. "Những kinh thư này, tựa hồ có một vài là tác phẩm của Trương Hồng." Lục Vũ nhìn về phía mấy thiên kinh thư xung quanh, kìm lòng không đặng cầm lên lật xem. Ở kiếp trước, hắn sống lang bạt khắp nơi, rất ít có cơ hội có thể tĩnh tâm đọc sách. Mà sau khi có Nho đạo pháp tắc, lại thêm ký ức ngày xưa của Thái Càn Đế, hắn cũng coi như là đã đọc vạn quyển sách rồi. Chỉ là đối với Trương Hồng, Lục Vũ vẫn khá xa lạ. Tàn hồn Thái Càn Đế mà hắn đạt được, rất nhiều ký ức đều đã biến mất. Mà ở kiếp trước của hắn, cũng không có giao thiệp với vị Văn Thánh này. Lúc đó, hắn đi đến Đế Kinh, khiêu chiến Thái Càn Đế, ba vị Văn Thánh đều không ra mặt. Nhưng mà cho dù là chưa từng giao phong chính diện với ba vị Văn Thánh này, Lục Vũ lại biết rằng, nền tảng của bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841969/chuong-2870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.