"Lớn mật!" "Thật là tiểu tử cuồng vọng, lại dám ra tay với Mặc đại sư!" Phía sau lão giả, đều là một đám người ăn mặc như hộ vệ của buổi đấu giá, thấy lão giả bị uy hiếp lập tức giận dữ, nhao nhao rút đao chỉ về phía Lục Vũ. Lão giả nhíu mày, quay người quát lớn: "Tất cả dừng tay, ở đây đều là quý nhân, nếu làm ai bị thương thì các ngươi gánh vác nổi không!" Những hộ vệ đó vội vàng thu đao, cung kính chờ ở ngoài cửa. Lão giả lúc này mới quay người, cười nói với Lục Vũ: "Các quý khách xung quanh, lão phu là giám định sư Mặc Nhiễm của Phục Thủy Yến, bảo vật này của tiểu hữu chính là lão phu đích thân giám định." Chân Ngữ Cầm lạnh lùng nói: "Mặc đại sư, quy tắc của Phục Thủy Yến là ai mua được thì vật đó thuộc về người đó. Phục Thủy Yến của các vị, sẽ không phải là thấy chúng tôi phát hiện ra điều huyền diệu bên trong mà liền cường thủ hào đoạt chứ?" Mặc Nhiễm vội vàng chắp tay nói: "Quận chúa nói đùa rồi, lão phu làm sao dám chứ? Phục Thủy Yến này do Đế Kinh phủ tổ chức, từ trên xuống dưới không biết có bao nhiêu đôi mắt đang nhìn chằm chằm. Lão phu cho dù là ăn hùng tâm báo tử, cũng không dám làm như vậy." Nói xong, Mặc Nhiễm nhìn về phía Lục Vũ, thi lễ nói: "Tiểu hữu có tuệ nhãn, lại có thể liếc mắt một cái phân biệt ra được bảo vật trong viên Định Hải Thạch này, lão phu tự thẹn không bằng. Lão phu bình thường thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841946/chuong-2847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.