"Hắn từ hạ giới phi thăng lên mới bao lâu, lại không có bối cảnh cao thâm, sao có thể có nhiều tiền như vậy?" Mạnh Trúc Vận hiển nhiên không tin lời nói của Chân Ngữ Cầm. Nhiều tiền bạc như vậy, cũng chỉ có hoàng thân quốc thích như Chân Ngữ Cầm mới có thể lấy ra. Lục Vũ hắn có tài đức gì, có thể xuất thủ khí phách như vậy. Mạnh Trúc Vận liếc nhìn Định Hải Thạch trên tay Lục Vũ, cười lạnh nói: "Ta còn tưởng sẽ lãng phí một phen miệng lưỡi, ngươi mới chịu nhường Văn Thánh Bút Mặc trên tay ra, không ngờ ngươi lại có thể chỉ đổi một cái Định Hải Thạch. Thật không phải là tiền của mình, một chút cũng không đau lòng a." Chân Ngữ Cầm trực diện phản bác: "Lục Vũ nhìn trúng, tự nhiên là có đạo lý của hắn. Ngươi bây giờ đã chiếm tiện nghi, còn ở chỗ này làm gì!" "Ha ha, chỉ là một khối Định Hải Thạch mà thôi, Lục Vũ hắn lại không phải tu sĩ thuộc tính Thủy, lại có thể nỡ dùng Văn Thánh Bút Mặc để đổi. Thật không biết nên nói ngươi là ngu xuẩn hay cuồng vọng." Mạnh Trúc Vận cười lạnh nói: "Ta cũng liền nói cho ngươi biết, qua một đoạn thời gian nữa, Thái Phó liền sẽ xuất quan. Thái Phó bình thường không thích tiền bạc, chỉ yêu thích cổ vật, Văn Thánh Bút Mặc thượng cổ này là lễ vật tốt nhất. Ngươi cho rằng nó quá tàn phá liền cảm thấy vô dụng sao? Giá trị của nó, vượt xa sự tưởng tượng của ngươi." Chỉ có đệ tử thân truyền, mới có thể xưng hô Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841944/chuong-2845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.