Nhưng, đây chính là Yến Tiệc Phục Thủy. Những bảo vật có thể xuất hiện ở đây đều là trân phẩm tập hợp từ khắp nơi, đương nhiên đắt đỏ hơn nhiều so với bên ngoài. Với khả năng tài chính mà Lục Vũ hiện đang nắm giữ, chàng không chỉ đoạt được tài sản của Trấn Quân Vương, mà còn thu được một linh mạch ở Lạc Thủy Tinh Hà, việc muốn mua chiếc ngọc bội này đơn giản như trở bàn tay. Chỉ là, hiện tại trên người chàng, đã không hề thiếu những pháp khí như vậy. Khi còn ở Ngọc Đỉnh Thư viện, Lục Vũ đã tự mình thu thập vật liệu, điêu khắc nên pháp bảo tụ linh, ngưng luyện thành một chiếc nhẫn đeo trên tay. Ở kiếp trước, Lục Vũ thường xuyên tự mình luyện khí, luyện đan, khắc pháp trận. Muốn mọi việc không cầu người, tất phải có năng lực nơi bản thân. Huống chi Lục Vũ từng kết thù vô số ở Thiên Giới, sao có thể yên tâm giao những món đồ này cho người khác luyện chế? Chiếc nhẫn mà Lục Vũ đang đeo trên tay, nay đã là linh giới Thông Linh, có thể không ngừng tập hợp linh khí, để Lục Vũ sở dụng. Tuy nhiên, linh khí xung quanh rốt cuộc vẫn có hạn. Thêm một món pháp bảo tụ linh, chỉ có thể coi là thứ bỏ đi. "Thứ này đối với ta công dụng không lớn, thôi vậy." Lục Vũ lắc đầu. Nghe câu trả lời của Lục Vũ, trên mặt Hồng tỷ lập tức hiện lên một nét khinh bỉ và chán ghét. Nhưng biểu cảm này nàng đã che giấu rất tốt, chỉ thoáng qua rồi nhanh chóng khôi phục nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841917/chuong-2818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.