Lục Vũ đột nhiên dừng bút, ánh mắt lạnh lẽo: "Muốn ta luyện đan cũng được, nhưng hắn, không được đứng ở đây!" Ngón tay của Lục Vũ, trực chỉ Ngô đại sư. Ngô đại sư giận quá hóa cười: "Tiểu tử, ngươi muốn chết!" Hắn thân phận cỡ nào, bất luận đi đến đâu, đều là quý khách được người ta phụ họa, có bao giờ bị người ta đuổi thẳng mặt đi ra ngoài đâu? "Ta không muốn nói lần thứ hai, muốn ta luyện đan, hắn thì không thể tiếp tục lưu lại trong nhà này." Lục Vũ chắp hai tay sau lưng, nhắm mắt dưỡng thần. "Ha ha, đúng là trò cười, cho rằng chỉ có chính ngươi một người hiểu được giải trừ nguyền rủa sao? Lão phu luyện đan nhiều năm, đối với việc xua tan nguyền rủa cũng có tâm đắc, chỉ riêng đan phương để phá trừ nguyền rủa cũng đã biết đến mấy chục cái rồi. Ngươi bảo ta rời đi, ngươi có tư cách gì!" Ngô đại sư cười càn rỡ. Thế nhưng Lục Vũ, cũng không trả lời lời của hắn, vẫn nhắm mắt dưỡng thần. Bên cạnh Mật Phi, một vị thái giám áo bào tím đột nhiên trầm giọng nói: "Ngô đại sư, ngươi đi ra ngoài trước, để vị Lục Vũ này luyện đan trước!" Cái gì! Trên trán Ngô đại sư toát ra từng đường gân xanh, cả mặt đỏ bừng nói: "Các ngươi đều phát điên rồi phải không? Chẳng lẽ các ngươi còn thực sự gửi gắm hi vọng vào, trên người tiểu tử miệng còn hôi sữa này sao?" "Ta từ mười tuổi bắt đầu luyện đan, hai mươi tuổi liền đã đạt được chứng nhận của Đan Minh, sáu mươi tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841892/chuong-2793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.