"Vì vậy, hôm nay bản hầu mượn cơ hội này, để ngươi và Lục Vũ hóa giải hiềm khích. Ngươi cần phải nắm chắc cơ hội này, sau này nếu được Lục Vũ chỉ dẫn, thành tựu của ngươi tuyệt đối không thể xem thường." Hạ Hầu Lệ nói: "Đi, đi mời Lục Vũ một chén rượu." Cái gì! Ngón tay của Long Vân San nắm chặt lại, khiến các khớp ngón tay trắng bệch. Trong lòng nàng, Lục Vũ chẳng qua chỉ là một tên lưu manh dựa vào quan hệ để lừa gạt mà thôi. Tại sao, Hạ Hầu Lệ lại coi hắn như một cao nhân? Trong khoảnh khắc điện quang thạch hỏa, Long Vân San nghĩ đến một khả năng, trong ánh mắt nhìn về phía Lục Vũ càng thêm tràn đầy khinh bỉ và giận dữ. "Lục Vũ, trước đây là ta đã trách lầm ngươi, ta mời ngươi một chén." Long Vân San trong lòng phẫn nộ đến cực điểm, trên mặt nàng gượng ép nở một nụ cười. Lục Vũ nhàn nhạt nói: "Không sao, mọi chuyện đã qua rồi." Trong mắt Lục Vũ, lúc trước Long Vân San chỉ là hơi có chút tính tình tiểu thư đành hanh, hắn cũng không để ý. "Lục Vũ, ta cũng mời ngươi một chén. Lúc trước là ta không rõ tình hình, mới coi ngươi như những môn khách trước đây làm bậy làm bạ. Đây là lỗi của ta, mong ngươi đại nhân đại lượng, đừng chấp nhất." Hạ Hầu phu nhân đột nhiên nói. Không giống với Long Vân San, lời xin lỗi của nàng là hoàn toàn xuất phát từ nội tâm, cực kỳ chân thành. Dưới tình huống riêng tư, Hạ Hầu Lệ đã nói cho Hạ Hầu phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841873/chuong-2774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.