Khoảnh khắc Huyền Thiên Chi Môn mở ra, Thái Hoa Kinh lập tức phát ra một tiếng thét chói tai. Toàn thân nó tử khí bộc phát, như là một đạo lưu quang, ngay lập tức phá vỡ hấp lực của Huyền Thiên Chi Môn, dự định chạy trốn về phía xa. "Đã đến rồi, vậy liền lưu lại chút gì đó rồi đi thôi." Lục Vũ hừ lạnh một tiếng, khống chế Huyền Thiên Chi Môn, chiếu rọi về phía Thái Hoa Kinh rời đi. Lập tức, hấp lực từ Huyền Thiên Chi Môn dũng hiện ra, lập tức tác dụng lên bề ngoài của Thái Hoa Kinh. Trên bề ngoài của nó, từng văn tự phảng phất dường như sống lại vậy, bị luồng hấp lực kia thôn phệ, tiến vào Huyền Thiên Chi Môn. Sưu sưu sưu! Trong khoảng thời gian ngắn ngủi mấy hô hấp, từ kinh thư của Thái Hoa Kinh, đã bay ra mấy chục chữ, hòa vào bên trong Huyền Thiên Chi Môn. Số lượng những chữ này tuy không nhiều, nhưng mỗi một chữ đều ẩn chứa đại đạo chí lý vô tận, là bảo vật vô giá, không thể đơn thuần dùng số lượng để hình dung. Nếu mà so sánh, Thái Hoa Kinh đã mất đi những chữ này, một bộ phận xuất hiện trống không. Giống như một tờ giấy trắng viết đầy chữ, bị người dùng ngoại lực rút đi mực nước từ tờ giấy, khiến nó một lần nữa biến thành một tờ giấy trắng. Điều này đối với Thái Hoa Kinh mà nói, là một loại hao tổn cực kỳ thê thảm. Bản thể của nó chính là kinh thư, nếu như không còn văn tự, vậy thì nó liền trở thành một tờ giấy trắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841812/chuong-2713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.