Con mãng xà màu xanh lục sẫm há miệng lớn, vồ lấy con khỉ. "Thứ quỷ quái gì vậy, diệt nó cho bổn tọa!" Con khỉ bực bội phì một hơi. Một luồng gió mạnh thổi ra từ miệng nó, đột nhiên hóa thành cơn bão dữ dội, quét ngang cả thung lũng. Con mãng xà độc bị luồng gió quét qua, lập tức tan tác, hóa thành một đám sương mù độc không có hình dạng. "Bị sương mù độc của ta bao phủ, ngươi chắc chắn phải chết!" Vị tế sư Thanh Xà, đôi mắt tóe lên ánh xanh lục kỳ dị, dương dương đắc ý. Hắn giỏi nhất là dùng độc, rất nhiều cường giả dù thực lực hơn hắn, cuối cùng cũng gục ngã dưới độc dược của hắn. Con khỉ này trông khí thế bàng bạc, nhưng dưới độc dược của hắn, căn bản không chống đỡ nổi một đòn. Dưới màn sương độc bao phủ, bóng dáng con khỉ trở nên mờ ảo. "Thế này mà cũng gọi là độc sao?" Con khỉ khinh thường cười lạnh. Làn sương độc xung quanh lởn vởn quanh con khỉ, nhưng không thể thẩm thấu vào cơ thể nó. Con khỉ cười lạnh một tiếng, lại thổi ra một luồng gió mạnh, trực tiếp thổi tan toàn bộ màn sương độc bao phủ xung quanh. Vị tế sư Thanh Xà hoàn toàn không ngờ tới, con khỉ này lại sinh mãnh đến vậy. Ngay cả cường giả cao hơn hắn vài cấp cũng phải dè chừng khi gặp sương mù độc này, sao con khỉ này lại dường như không hề sợ hãi? "Sao nó lại có linh thú lợi hại như vậy, thông tin tình báo không hề nói điều này." Vị tế sư Thanh Xà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841721/chuong-2622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.