So với Cửu Nha Đại Hạm, Bút Mặc Hành Thuyền giống như một chiếc chấm mực nhỏ bé, căn bản không đáng giá nhắc tới. Người sáng suốt chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra, Cửu Nha Đại Hạm so với Bút Mặc Hành Thuyền đang dần biến mất, càng thêm ổn định. Tránh né trong Cửu Nha Đại Hạm càng thêm kiên cố. "Ngươi tạo ra vật khổng lồ như vậy, hẳn không chỉ là để chúng ta bảo vệ tính mạng đi?" Sài Long Tượng hỏi. Lục Vũ cười nhạt nói: "Thế tử minh xét, ta muốn cứu tất cả mọi người." Sài Long Tượng nhìn chằm chằm Lục Vũ, rất lâu mới thở dài nói: "Dã tâm của ngươi không nhỏ." "Nếu không có dã tâm, ta cũng sẽ không sống đến hiện tại." "Sau khi ra ngoài, chúng ta xưng hô bằng hữu là được. Nếu không phải sợ làm lỡ tiền trình của ngươi, ta đều muốn chiêu mộ ngươi vào vương phủ rồi." Lục Vũ rất nhanh bay đến trên không Ly Phong Tông, quát to: "Tất cả tu sĩ, nhanh chóng di chuyển lên trên chiến hạm!" Âm thanh của Lục Vũ còn mang theo từng luồng từng luồng pháp lực mạnh mẽ, vừa lên tiếng liền không ngừng vang vọng giữa thiên địa, vang khắp bốn phương. "Cái gì, đó là chuẩn bị cho chúng ta!" "Người của thiên giới thế mà lại giúp chúng ta, hắn... hắn sẽ không phải có ý đồ khác chứ!" "Cái chó má ý đồ khác gì chứ! Cho dù hắn có mục đích gì, chúng ta đều sắp chết rồi, còn so đo những thứ đó làm gì!" Những tu sĩ kia đã sớm tuyệt vọng, nghe thấy âm thanh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841613/chuong-2514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.