Lục Vũ cười lạnh một tiếng: "Vậy có nghĩa là, ngươi cảm thấy tư chất của ngươi mạnh hơn ta sao? Nắm giữ những pháp bảo này sẽ tốt hơn?" "Chẳng lẽ không phải sao?" Tiền Phong hỏi ngược lại: "Những người khác ta không dám nói, nhưng so với ngươi, tuyệt đối là thừa thãi rồi. Đừng thấy ngươi hiện tại đủ mạnh, thành tựu sau này của ta, tuyệt đối sẽ không thấp hơn ngươi. Cho nên, những pháp bảo này vẫn là ta nắm giữ thì tốt nhất." Điền công tử vỗ tay kêu lên: "Ta ủng hộ Tiền Phong, tất cả mọi người đều là đồng môn, vật tốt liền nên lấy ra cùng nhau chia sẻ mới đúng. Hiện tại chúng ta đang ở khu vực của yêu tộc, những yêu tộc thống lĩnh kia tàn bạo hung hãn. Có pháp bảo, tỷ lệ bảo mệnh của chúng ta sẽ tăng lên rất nhiều." Hai người nói ra vẻ đạo mạo, liền phảng phất bọn họ mới là một phương chính xác. Đáng tiếc, đệ tử có thể tiến vào Thần Thổ Mật Cảnh, đều không phải là hạng bảo sao hay vậy. Do đó, cũng không có ai ủng hộ hai người bọn họ. "Muốn cướp thì cứ nói thẳng, nếu là không có bản lĩnh đó, thì ngậm miệng lại đi." Lục Vũ cũng lười lý tới hai người. Hai người rõ ràng là nhìn thấy Lục Vũ đạt được số lượng khá nhiều Chuẩn Đế khí, sinh lòng đố kị. Còn như lời nói lúc nãy của bọn họ, cũng chỉ là tìm một lý do mà thôi. Tiền Phong phẫn nộ quát: "Ngươi sao có thể tự tư như vậy, coi sinh mệnh của đồng môn như không có gì! Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841555/chuong-2456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.