"Ha ha ha, thật sự là chết cười ta rồi, hắn cho rằng chính mình là ai, còn lo lắng Hậu Thổ Thần không chịu đựng nổi sao?" Tiền Phong không khỏi cười to thành tiếng: "Ta thấy, e rằng là hắn biết mình thiên tư không đủ, cho nên không muốn mất mặt thôi." Đúng vậy, nhất định là như thế. Tiền Phong tìm không ra lý do khác Lục Vũ không tế bái. Còn như chuyện Hậu Thổ Thần không chịu đựng nổi Lục Vũ một bái, nói một trăm lần, Tiền Phong cũng sẽ không tin tưởng. "Cho dù ngươi bây giờ thực lực rất mạnh, nhưng nếu là thiên tư không được, chung quy chỉ là loại phế vật mà thôi. Ai, thật là đáng tiếc, ngươi ngay cả chính thức đối mặt khuyết điểm của mình cũng không dám." Tiền Phong chế giễu mỉa mai. Lục Vũ lạnh lùng liếc Tiền Phong một cái: "Nếu là ngươi không muốn chết, thì ngậm miệng lại." Hắn không phải người thù dai, nhưng nếu là có người một mực ồn ào bên tai, Lục Vũ cũng không để ý để hắn vĩnh viễn câm miệng. Tiền Phong vừa chuẩn bị nói chuyện, lập tức đối mặt với ánh mắt lạnh như băng của Lục Vũ, theo bản năng nuốt lời lại. Người đối diện này, nhưng là ngay cả đám yêu thú kia cũng có thể đánh cho tơi bời. Tiền Phong tuy rằng cuồng vọng, nhưng mà cũng biết Lục Vũ không dễ trêu chọc, bây giờ nếu là động thủ, hắn rất có thể sẽ chịu thiệt. Lục Vũ lẳng lặng dâng hương lên, đồng thời dùng thần thức quan sát Hậu Thổ Thần. Ý nghĩ của hắn, là đến đây tìm kiếm đủ thổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841552/chuong-2453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.