"Ngươi? Ngươi vẫn là quên đi thôi, nếu để ngươi ra tay, đơn giản là làm mất thể diện của Ngọc Đỉnh thư viện chúng ta." Tiền Phong là người đầu tiên nhảy ra. Lục Vũ không để ý đến lời hò hét của Tiền Phong, nhìn về phía Dực Long: "Trận giao đấu vừa rồi chưa kết thúc, chúng ta tiếp tục đi." Dực Long ngược lại là không ngờ, vị Thiên giới Thánh sứ cuối cùng này lại còn dám ra tay. Trong quan sát của hắn, Lục Vũ là người xếp cuối cùng. Bởi vì trên thân Lục Vũ, hắn căn bản không cảm ứng được bất kỳ pháp lực chấn động đặc thù nào của tu sĩ. Vậy thì chỉ có một điểm có thể giải thích, Lục Vũ này quá yếu, đến nỗi hắn căn bản không thể nhận ra khí thế của người này. Dực Long cười to: "Được thôi, cũng đừng nói chúng ta thắng không vinh quang, cứ cho ngươi một cơ hội." Hắn tiện tay chỉ chỉ một tên đại hán thân hình khôi ngô bên cạnh, nói: "Thanh Ngưu, ngươi đi giao đấu với hắn một trận." Đây là một con ngưu yêu. Thân thể của hắn cực kỳ khổng lồ cường tráng, đứng lên trọn vẹn phải cao hơn thường nhân gấp ba lần. Điều để người chú ý nhất, chính là đôi sừng trâu trên trán ngưu yêu ẩn ẩn lóe lên lôi quang. Đó là bản mệnh thần thông của hắn, một đôi sừng trâu cứng rắn vô cùng, có thể dễ dàng xé nát bất kỳ phòng ngự nào. Ngưu yêu đứng trước mặt mọi người, liền mang lại cho người ta một loại áp lực ập đến. Loại áp lực này, cho dù là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841538/chuong-2439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.