Nghĩ đến vị băng sơn mỹ nhân cao cao tại thượng kia lại uyển chuyển cầu hoan trong lòng mình, Điền công tử liền cảm thấy nội tâm cuồng loạn không ngừng. "Người đâu, ta phải lập tức đi gặp thúc thúc." Điền công tử đã có chút không kịp chờ đợi. Thúc thúc hắn chính là phủ doãn của Bắc Yên phủ này. Có thể nói, toàn bộ Bắc Yên đại lục đều do một mình thúc thúc hắn định đoạt. Vài ba tên tặc con mà thôi, thúc thúc hắn chỉ cần phân phó, lập tức sẽ có thần bổ tiến đến bắt những người này. Đột nhiên, Điền công tử phát hiện ánh mắt của Đàm Nhi có chút không đúng. Đàm Nhi bỗng nhiên đứng người lên, ngơ ngác nhìn phía sau Điền công tử, có chút luống cuống tay chân. Thì ra là Lục Vũ, đã tìm tới Đàm Nhi ở đây. Thấy Lục Vũ đi tới, trên mặt Đàm Nhi lộ ra một vòng tiếu dung khổ sở: "Ngươi tới chế giễu ta sao? Không sao, chính ta đã tự mình làm sai sự tình, cho dù ngươi chế giễu cũng là nên làm." Trước đó, Lục Vũ vẫn không ngừng nhấn mạnh nguy hiểm với nàng. Thế nhưng là nàng ta, lại coi hết thảy những lời nhắc nhở như gió thoảng bên tai, làm theo ý mình. Thiếu nữ thiên tài vốn kiêu ngạo này, lúc này cũng cuối cùng cúi xuống cái đầu cao ngạo của mình. Lục Vũ ngẩng đầu liếc mắt nhìn màn sáng, lập tức liền minh bạch, Đàm Nhi chuẩn bị làm gì. "Ngươi thật ra không như vậy." Lục Vũ lắc đầu. Mấy tên tán tu kia, tuy rằng đoạt lấy Định Long kiếm, nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841511/chuong-2412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.