"Quả nhiên ác độc, nhưng không có tác dụng với ta." Lục Vũ bật ra một đạo Thiên Đế chân hỏa, trong nháy mắt bao phủ lấy cái đầu lâu kia. Mặt ngoài đầu lâu lập tức phát ra một tràng tiếng lốp bốp, những khí tức oán độc bị giấu ở chỗ sâu, toàn bộ bị ngọn lửa màu vàng thiêu rụi hoàn toàn. "Ngọn lửa mạnh thật, chỉ là sao lại có chút quen mắt." Bắc Minh lão tổ thấy Lục Vũ xuất thủ, trong lòng suy nghĩ một hồi, bỗng nhiên kinh hô một tiếng: "Chẳng phải đây là bản mệnh chân hỏa của Thái Càn Đế sao!" Đại Ngu lấy Hỏa Đức lập triều, Thái Càn Đế càng là cường giả đỉnh cấp trong số tu sĩ thuộc tính hỏa. Ngày xưa Đế Kinh bị vô số Tà Tông công vào, hàng trăm trưởng lão Tà Tông vây công Thái Càn Đế, kết quả lại bị Thiên Đế chân hỏa thiêu đến thi cốt không còn, hồn phi phách tán. Sau khi Thái Càn Đế chết, miếu hiệu là "Viêm Tông", cũng là bởi vì ngài ấy nắm giữ chân hỏa cường đại mà định ra. Bây giờ, ngọn lửa này thế mà lại rơi vào trên tay Lục Vũ. Xem ra trận chiến chấn động trời đất năm đó, người chiến thắng cuối cùng không phải là Thẩm Linh Lung, mà là U Minh đạo quân! "Thái Càn Đế thế mà lại thật sự bị hắn giết rồi, vậy hắn chẳng phải Thiên Giới vô địch sao? Nếu ta thật sự đi theo hắn, biết đâu sau này thật sự có thể khởi tử hồi sinh." Bắc Minh lão tổ trong lòng ý niệm chợt lóe, tính toán một hồi, rất nhanh liền hạ quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841501/chuong-2402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.