Vũ Văn Lăng Không thở dài một tiếng: "Cũng tốt, các ngươi trên đường cẩn thận một chút." Định Long Kiếm bị lấy đi, uy hiếp lực của Vũ Văn gia tộc cũng không lớn bằng trước đây. Là gia chủ, Vũ Văn Lăng Không hiện tại việc cần phải làm còn có rất nhiều. Lục Vũ bỗng nhiên mở miệng nói: "Lăng Không gia chủ, mượn một bước nói chuyện." "Ừm?" Vũ Văn Lăng Không hơi ngẩn ra, nhưng vẫn gật đầu. Hai người đi tới một mật thất, Vũ Văn Lăng Không có chút không kiên nhẫn nói: "Có chuyện gì, nói ra đi." Lục Vũ nói: "Xin thứ lỗi ta nói thẳng, Vũ Văn gia tộc hiện tại bên trong không an toàn, một số người, e rằng đã đầu nhập Thanh Liên Thần." Thanh Liên Thần? Vũ Văn Lăng Không đột nhiên kinh hãi, họ nằm ở Bắc Yên đại lục, đương nhiên biết sự tồn tại của Thanh Liên Thần. Đám giáo đồ Thanh Liên này chẳng những làm việc tàn nhẫn, mà lại không chút nào nhớ tới tình thân, chuyện anh em tương tàn thường xuyên xảy ra. Bất kể là gia tộc nào, nếu phát hiện dấu vết tín đồ Thanh Liên Thần, đều sẽ vào thời điểm đầu tiên diệt trừ. "Chuyện này thật sao?" Vũ Văn Lăng Không vội vàng hỏi. Lục Vũ gật đầu, nói: "Hiện tại, Thất trưởng lão và bọn người Từ Nhất Bạch, hẳn là đã là tử trung của Thanh Liên Thần rồi. Thanh Liên Thần sẽ gieo xuống dấu ấn trên thân mỗi tín đồ, cho dù ẩn giấu có tốt đến mấy, nhưng vẫn sẽ lộ ra sơ hở." Nghe thấy Lục Vũ nói như vậy, trái tim đang treo lơ lửng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841472/chuong-2373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.