Thấy các đệ tử xung quanh đều không lên tiếng, Quách Thục Mạn cực kỳ bất mãn: "Sao, các ngươi có ý kiến gì với lời ta nói sao?" Nàng chỉ vào làn sương mù dày đặc trên sơn đạo, trầm giọng nói: "Sương mù ở đây quá dày, căn bản cũng không nhìn thấy đằng sau làn sương mù rốt cuộc ẩn giấu thứ gì. Ta thấy không bằng tìm một chỗ tránh một chút, đợi đến trời sáng sương mù hoàn toàn tán đi, chúng ta lại xuống núi." Trên thực tế, Quách Thục Mạn đã bị trận thế Âm binh tuần nhai lúc nãy làm cho chấn động. Nếu là để nàng tiếp tục xuống núi, nàng ta tuyệt đối không thể nào đồng ý. Vạn nhất, trên đường nếu lại đụng phải những Âm hồn kia, Quách Thục Mạn sẽ phải xui xẻo. Chính là có tầng cân nhắc này, Quách Thục Mạn thà tiếp tục ở trên núi, cũng không muốn xuống nữa. Nói ra cũng buồn cười, người kiên trì muốn xuống núi trước đó là nàng, bây giờ người muốn lựa chọn tiếp tục ở lại đây, vẫn là nàng. Các đệ tử có mặt đều không phải người ngu, tự nhiên cũng có thể nhìn thấu ý nghĩ của Quách Thục Mạn. "Xin lỗi Quách sư tỷ, chúng ta không muốn tiếp tục ở trên núi nữa." "Đúng vậy, lần nhiệm vụ này đã xảy ra quá nhiều biến số chưa biết, tiếp tục ở lại đây, nói không chừng lúc nào sẽ xảy ra nguy hiểm." Vài tên đệ tử từ chối đề nghị của Quách Thục Mạn, quay người liền quả quyết đi về phía dưới núi. Cuối cùng, chỉ có hai tên đệ tử, lựa chọn đi theo bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841437/chuong-2338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.