"Đừng nhìn nữa, các ngươi định sẵn là không sánh được với thiên kiêu như vậy đâu." Nghi Thiên Mị hừ lạnh nói. Nàng ta tuy là đệ tử cũ, nhưng đến bây giờ cũng chỉ là tích lũy được hơn năm trăm điểm cống hiến mà thôi. Nghi Thiên Mị tuy trong lòng cũng là đố kị vạn phần, nhưng dù là Sài Long Tượng hay Đỗ Chiến Thiên, đều là những tồn tại nàng ta hiện giờ phải ngưỡng vọng. Nếu như khoảng cách thật sự quá lớn, đố kị liền biến thành kính sợ. Nghi Thiên Mị nhìn về phía một đám đệ tử vừa nhập môn xung quanh, trên mặt lần nữa khôi phục biểu lộ ngạo nghễ. "Các ngươi cho biết thuộc tính pháp lực của mình, ta sẽ chọn một số công pháp tốt cho các ngươi." Nghi Thiên Mị nhàn nhạt nói. Đột nhiên, những người trước đó đã đưa Tiên thạch cho nàng ta lần lượt cáo tri tình hình bản thân, Nghi Thiên Mị cũng chỉ là tùy ý chỉ dẫn, liền để bọn họ nhận những sách thích hợp. Rất nhanh, các đệ tử theo sau Nghi Thiên Mị, tất cả đều đã đạt được công pháp tương ứng với thuộc tính. "A, có vài người chính là tầm mắt thiển cận. Bọn họ hoàn toàn không rõ ràng, có người chỉ dẫn hơn hẳn việc tự mình chọn bừa." Nghi Thiên Mị thấy Lục Vũ vẫn đứng tại chỗ, không nhịn được lạnh lùng chế giễu. Trong mắt Nghi Thiên Mị, Lục Vũ đã bị cảnh tượng trước mắt này chấn nhiếp đến đờ đẫn, không biết nên chọn lựa thế nào. Chỉ là âm thanh này, rơi vào trong tai Lục Vũ, nhưng phảng phất tiếng kêu gào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841360/chuong-2261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.