"Phanh!" Lục Vũ trực tiếp bị ném bay ra ngoài, nặng nề rơi xuống một khối cự thạch. Hắn ở giữa không trung lập tức xoay người, dùng hai chân dùng sức dẫm lên mặt ngoài của cự thạch, trực tiếp giẫm nát cự thạch. Nương nhờ lực lượng phá toái của cự thạch, Lục Vũ cuối cùng cũng ổn định được thân hình. "Lực lượng thật kinh khủng, trách không được những quỷ hồn này bị vây ở đây lâu như thế, nhưng thủy chung không dám tiếp cận." Lục Vũ lẩm bẩm nói. Nếu không phải thần hồn hắn cường đại, thêm vào có gia trì của công pháp Phật môn, có lẽ một kích vừa rồi đủ để hắn hồn phi phách tán. Tâm niệm vừa động, bốn phía lập tức tuôn vào một cỗ lực lượng, dung nhập vào toàn thân Lục Vũ. "Phá rồi lại lập, tiểu tử ngươi ngược lại là tìm được một bảo địa. Ban đầu đám người trọc đầu kia cố ý xây dựng một chỗ như vậy, không ngừng tra tấn ý chí của đám tiểu trọc đầu đó, từ đó tu luyện thần hồn đủ kiên cường. Ngươi nhìn xem, lực lượng thần hồn của ngươi hẳn là tăng cường không ít." Thanh âm thiếu đòn của Hầu tử, vang lên từ trong túi trữ vật của Lục Vũ. Lục Vũ nhàn nhạt nói: "Ngay cả địa ngục ngươi cũng cùng ta tiến vào, chẳng lẽ ngươi không có ý định đi ra ngoài sao?" "Cắt, bản tọa lại không phải chưa từng tới, nơi này tính là gì." Trên mặt Hầu tử lóe lên một vệt ngạo nghễ: "Nơi ngươi vừa xông vào, là chỗ ở của phủ quân tại Thượng Cổ Địa Ngục, tiểu quỷ bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841225/chuong-2126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.