Âm thanh của hỏa diễm cự nhân vang dội, thần thánh, liền như là một vị thần minh thượng cổ đang tuyên bố pháp chỉ. Bất luận là ai, sau khi nghe được âm thanh này, đều có một loại cảm giác thần phục truyền đến từ sâu trong nội tâm. Lục Vũ ngẩng đầu nhìn hỏa diễm cự nhân cao cao tại thượng, nhấc chân đi vài bước, nhưng lại không tới gần. "Có thể nói cho ta biết, người ngươi trấn áp ở nơi đây, rốt cuộc là ai sao?" Lục Vũ hỏi. Thay vào đó là tu sĩ khác, giờ phút này đã phủ phục trước mặt Hỏa Thần, cung kính, thành kính, sợ hãi mà tiếp nhận ân điển của thần. Nhưng, Lục Vũ thì khác biệt. Sau khi trải qua rèn luyện trong thế giới Huyền Thiên Kinh, Lục Vũ đã từng nhìn thấy tiên nhân mạnh mẽ thượng cổ, thậm chí còn đạt được truyền thừa của Thiên Đế. Có thể nói, Lục Vũ hiện tại chính là người kế thừa hợp lý của Cổ Thiên Đình. Là Thái tử, là Hoàng trữ, tại thời kỳ thượng cổ bất luận là thần minh mạnh mẽ đến mấy, đều chỉ là hạ thuộc của Lục Vũ. Hỏa diễm cự nhân trầm mặc một hồi, tựa hồ không ngờ tới Lục Vũ lại hỏi ra câu này. "Phàm nhân, tiến lên một bước, nhận được truyền thừa của Bổn thần!" Hỏa diễm cự nhân vẫn lặp lại câu kia. Lục Vũ không tiến lên, nói: "Nơi đây hẳn là chỗ ngươi phong ấn một loại tà ma nào đó, vì sao lại muốn trao truyền thừa cho ta?" Đầu lâu của hỏa diễm cự nhân khẽ động, một đôi mắt đang bốc cháy hỏa diễm, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841203/chuong-2104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.