"Lục Vũ này, không phải là tộc nhân Lục gia chúng ta sao?" Lục Khải trầm giọng nói. Lão giả lắc đầu: "Chuyện này, lão phu cũng không quá chắc chắn. Nhưng hắn đã giao hảo với Phù Đại học sĩ và Thần Kiếm Hầu, liền đủ để nói lên tiềm lực của kẻ này. Hiện tại hiểu lầm về chuyện này đã giải trừ, nếu là lần sau đụng phải hắn, nhất định phải giao hảo với đối phương." Đáy lòng Lục Khải trầm xuống, vội vàng gật đầu xưng phải. Mà bên trong Huyễn Hải Lâu, đám kia binh sĩ Binh Mã Tư uy hiếp Lục Vũ trước kia, từng người một ủ rũ mặt mày, ngồi đợi sự xét xử của vận mệnh. Giáo úy kia càng là sắc mặt tái nhợt, toàn thân run rẩy. Hiện giờ trong lòng hắn trăm mối cảm xúc ngổn ngang, chỉ có cảm xúc hối hận dâng lên trong lòng. Lần này, thật sự là đá phải tấm sắt rồi. Một vị Nội các Đại học sĩ, một vị Thần Hầu, thế mà lại xưng huynh gọi đệ với người trẻ tuổi trước mắt này. Nhớ tới thái độ đối với Lục Vũ trước đó, giáo úy liền cảm nhận được một trận không lạnh mà run. Lục Vũ quét một cái giáo úy, lạnh giọng nói: "Thân là quan viên triều đình, thế mà lại tin lời của một con em thế gia, võ đoán đưa ra quyết định. Nếu hôm nay không phải ta, sợ không phải bị bức cung, cuối cùng oan uổng người vô tội, mà lại thả rông tà tu chân chính sao?" Giáo úy trực tiếp quỳ trên mặt đất, liên tục dập đầu, trong miệng lại không nói nên một câu. Bây giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841174/chuong-2075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.