"Thì ra, chỉ là một môn khách nho nhỏ." Lục Khải cười lạnh một tiếng, xoay người nói với giáo úy: "Vị đại nhân này, vẫn cứ làm việc công theo phép công đi." Giáo úy kia cũng cảm thấy kỳ quái, tất cả khách nhân nơi đây đều có một đám nô bộc vây quanh, vô cùng khí phái, chỉ có Lục Vũ ngồi ở trong góc, không một lời. Biểu hiện như thế này của Lục Vũ, thật sự khả nghi. Mắt thấy xung quanh đã có không ít binh sĩ vây quanh tới, Lục Vũ thở dài một tiếng, cũng không chuẩn bị đại động can qua ở loại chuyện này. "Ta quả thật là ở đây đợi người, đây là lệnh bài của ta." Lục Vũ lấy ra, là lệnh bài Tuyên Võ Tướng quân của chính mình. Thấy một lệnh bài bằng thanh đồng mang theo đầu thú, giáo úy đầu tiên là sững sờ một chút, chợt nghi ngờ nhìn chằm chằm Lục Vũ: "Ngươi, là Tuyên Võ Tướng quân?" Tuyên Võ Tướng quân là võ quan Tứ phẩm, tuy rằng ở Đế Kinh hào cường như mây không tính là gì, nhưng đối với những tiểu binh tầng lớp thấp nhất như bọn họ mà nói, đã là đại nhân vật rồi. Những mấy binh sĩ khác, lập tức tay chân luống cuống, không biết nên xử trí ra sao. Lục Vũ nhàn nhạt nói: "Các ngươi ở đây tìm kiếm, không có nhiều tác dụng lớn, tà tu cho dù muốn ẩn náu đi, cũng sẽ không chọn nơi đây. Không bằng đi hậu viện tìm xem, nơi đó không có bao nhiêu khách nhân, không chừng tà tu liền trốn ở nơi đó." Vừa rồi, Lục Vũ đã ở hậu viện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841169/chuong-2070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.