Ngay khi Lục Vũ đang lẳng lặng đợi chờ, bên ngoài Huyễn Hải lâu, lại có một cỗ xe ngựa chạy tới. Từ trên xe ngựa xuống một đám người trẻ tuổi, khoảng chừng mười người, đều ăn mặc tươi sáng, nói nói cười cười. Người dẫn đầu đội kim quan, khoác trên người một kiện gấm vóc xa hoa, nô bộc cưỡi ngựa cao lớn đi theo ở sau người, hết sức bắt mắt. “Thì ra là Lục Khải thiếu gia, mời vào, mời vào!” Chưởng quỹ Huyễn Hải lâu đứng ở bên ngoài cửa, thấy người trẻ tuổi này, nịnh nọt cười nói. Các thị nữ khác nghe danh tiếng của Lục Khải, lập tức bu lại, đều tự mình tỏa ra mị lực kinh người, muốn hấp dẫn sự chú ý của vị quý công tử này. Lục Khải lạnh lùng khoát tay: “Ta muốn ở trong bao sương tầng cao nhất chiêu đãi bằng hữu, bảo đám dong chi tục phấn này của các ngươi đều tránh ra.” Chưởng quỹ vừa nghe, liên tục không ngừng gật đầu: “Đúng vậy đúng vậy, mọi thứ đều nghe theo thiếu gia an bài!” Đợi đến khi mọi người tránh ra, Lục Khải mới tự tin cười nói: “Đi thôi, chúng ta lên đi. Huyễn Hải lâu này là tửu lầu nổi tiếng ở Đế Kinh, nếu không phải người có địa vị nhất định, cho dù có tiền cũng không nhất định ăn được một lần yến tiệc ở đây.” “Lục thiếu quả nhiên hào sảng, không hổ là xuất thân từ đại gia tộc.” “Lục gia chính là một trong bát đại thế gia ở Đế Kinh, có năng lực như vậy, cũng là điều đương nhiên!” Một đám người trẻ tuổi đi theo bên cạnh Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841167/chuong-2068.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.