Hứa Hạc trên mặt cũng mang theo mỉm cười, bỗng nhiên chỉ tay vào Lưu Tiêu: "Người đâu, bắt lấy tên giặc lâm trận thoái lui, mồm đầy lời nói dối này!" Lưu Tiêu cả kinh, vội vàng kêu lên: "Đại tướng quân, ta bị oan uổng mà!" "Ngươi nghĩ bản tướng quân cũng ngu xuẩn như ngươi sao!" Hứa Hạc hừ lạnh một tiếng, căn bản không để ý tới lời cầu xin tha thứ của Lưu Tiêu, trực tiếp phế bỏ công pháp của nàng. Một đám quân sĩ xông lên, trói nàng lại rồi dẫn đi. Tại chỗ còn có rất nhiều quân sĩ, đã từng đều là thủ hạ cũ của Lưu Tiêu, chỉ là thấy tình cảnh này, lại không một ai tiến lên cầu tình. Những việc làm trước đây của Lưu Tiêu, đã khiến tất cả quân sĩ đáy lòng lạnh lẽo. Lưu Tiêu rất nhanh đã bị áp giải đi, điều chờ đợi nàng, sẽ là tai ương lao ngục dài đằng đẵng. "Tên giặc này vừa rồi đã nói, Đại Soái đã thân trúng mai phục. Không bằng chúng ta trước tiên thượng báo triều đình, chờ đợi viện quân." Hứa Hạc đề nghị nói. Hắn căn bản là không muốn cứu Hạ Hầu Lệ. Hạ Hầu Lệ này ở trong triều là cô thần, cố nhiên có liên quan đến tính cách của hắn. Nhưng Hứa Hạc không muốn cứu hắn, nguyên nhân trọng yếu nhất chính là Hạ Hầu Lệ là người phản đối Hứa gia. Ban đầu trong triều có người thượng tấu đàn hặc Hứa gia, Hạ Hầu Lệ cũng phụ nghị. Sau này Hứa gia không vì thế mà đổ xuống, Hạ Hầu Lệ tuy rằng bình yên vô sự, nhưng Hứa gia vẫn nhớ kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841028/chuong-1929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.