Tất cả tướng lĩnh đang đứng xung quanh, giờ phút này đều chấn kinh nhìn Lục Vũ. Đây, là ai chứ? Dám ở trong quân doanh nói chuyện như vậy với Hứa Hạc, trừ Lôi Kình Bá ra, sợ là cũng không có ai khác. Giờ phút này, Hứa Hạc ngồi ngay ngắn ở trên bảo tọa, mặc trên người Đại tướng quân giáp trụ, hai mắt phát ra một vòng hàn quang khó nhận ra. Hứa Hạc không nói lời nào, nhưng bên cạnh hắn không bao giờ thiếu thủ hạ. "Hừ! Nhìn dáng vẻ này của ngươi, cũng không bị thương gì! Sao thế, chẳng lẽ ngươi là thông đồng với những yêu tộc kia, bây giờ lại chạy về chuẩn bị gây họa loạn đại doanh ư?" Người đứng ra, chính là Lưu Tiêu. Ngay từ lúc Lục Vũ và đám người Ngọc Diện Thư Sinh kịch chiến, nàng ta liền đã nhìn thấy cơ hội bỏ trốn. Thuộc hạ của nàng ta, tất cả đều đầu quân cho Lục Vũ dưới trướng. Giờ phút này trên tay nàng không có binh sĩ, sau khi trở về cũng sẽ bị coi là bại tướng luận tội. Lưu Tiêu quả quyết rằng, Lục Vũ tuyệt đối không thể sống mà rời đi. Cho nên nàng sau khi trở về đại doanh, dứt khoát nói rằng Lục Vũ đã âm mưu liên thủ với yêu tộc làm phản, mình nàng không phòng bị, nên mới bị lợi dụng cơ hội đoạt đi tất cả thủ hạ. Cứ như thế, nàng ta liền thoát khỏi trách nhiệm truy cứu. Thế nhưng, điều khiến nàng ta vạn vạn không ngờ tới là, Lục Vũ cư nhiên lại sống trở về. "Với tuổi tác của tiểu tử ngươi, làm sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4841022/chuong-1923.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.