Lục Vũ ở kiếp trước tu luyện năm tháng dài đằng đẵng, đã gặp qua quá nhiều người cùng sự. Cũng biết không ít người vì khinh thường kẻ địch, cuối cùng bị người khác bày mưu giết chết. Nếu như đã cùng đối phương đối địch, vậy thì coi như hắn hiện tại là một con kiến hôi, cũng nhất định phải dùng toàn lực diệt trừ đối phương, để trừ hậu hoạn. Oanh! Bàn tay Lục Vũ bùng phát ra một cỗ kình lực cường đại, thẳng tắp hướng về phía đỉnh đầu Vu Kỳ vỗ tới. Một chưởng này giáng xuống, Lục Vũ cũng căn bản không lưu thủ, liền chuẩn bị toàn lực một kích tất sát Vu Kỳ. "Dừng tay!" Bên trên bầu trời, đột nhiên xuất hiện một bàn tay pháp lực khổng lồ, trong chớp mắt liền chặn trước mặt Lục Vũ. Chỉ thấy một thân ảnh vĩ ngạn, chân đạp hư không mà đến, quanh thân hắn bốn phương huyễn hóa ra một hư ảnh Tam Mục Ma Thần khổng lồ sáu tay, trợn mắt giận dữ mắng mỏ. "Là Tam Mục Ma Thần của Đại tướng quân Hứa Hạc, hắn thế mà lại tự mình đến rồi." "Vu Kỳ nhưng là tâm phúc của hắn, nếu là Vu Kỳ bị giết, tổn thất của hắn có thể tính không nhỏ." "Nhưng đây là lôi đài sinh tử, dựa theo đạo lý cho dù là Vu Kỳ bị giết, cũng không có gì đáng nói. Hắn thân là Đại tướng quân, lại dưới con mắt nhìn trừng trừng của mọi người phá hoại quy tắc, điều này lại hơi khó nói rồi." Mắt thấy hư ảnh Ma Thần khổng lồ này, hai mắt Lục Vũ lạnh lẽo, lại một chưởng nữa oanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840961/chuong-1862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.