"Để ta dập đầu?" Lục Vũ hai mắt lóe lên một vệt hàn quang. Rõ ràng là, thủ hạ của Lôi Hổ này, ngay từ đầu đã tự tiện động thủ với Lục Vũ. Thế nhưng thủ hạ kia, căn bản là không cách nào chống đỡ được kình lực của Lục Vũ, bị trực tiếp lật tung ra ngoài. Bây giờ đến cuối cùng, lại còn muốn Lục Vũ bồi thường và xin lỗi. "Không sai, nhanh lên đi, Bổn tướng quân gần đây vẫn rất bận." Lôi Hổ lạnh giọng nói. Lục Vũ nhíu mày, nhìn về phía binh sĩ một bên: "Chiến Công Đường của các ngươi, chẳng lẽ còn có loại quy củ này sao?" Binh sĩ cười lạnh nói: "Ngươi mắt không có thượng cấp, gặp tướng quân đều không được hành lễ, bị tướng quân trừng phạt, tự nhiên cũng là lẽ đương nhiên." Những người khác thấy có chuyện náo nhiệt, cũng nhao nhao xúm lại. "Tiểu tử này lại dám trêu chọc Lôi Hổ, hắn không muốn sống nữa sao?" "Lôi Hổ có tiếng là có tì vết tất báo, hơn nữa tính cách cực kỳ nóng nảy. Ai nếu như dám chọc giận hắn, kết cục tuyệt đối mười phần thê thảm." "Chậc chậc chậc, tiểu tử này thảm rồi." Xung quanh không ít người nghị luận ầm ĩ, nhưng mà hầu như tất cả mọi người đều cho rằng, Lục Vũ lần này thảm rồi. Ánh mắt Lục Vũ chợt thay đổi: "Vậy sao? Vậy đã có điều quy định này, thì hắn không hành lễ với ta, có phải là cũng vi phạm quy củ không?" Ai? Hành lễ với ngươi? Lôi Hổ cười ha ha: "Tiểu tử, ngươi đang nói ta sao? Ta hành lễ với ngươi? Ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840944/chuong-1845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.