Một trăm triệu thân gia sao? Lục Vũ cười nhạt một tiếng, chút tiền này đối với hắn mà nói, căn bản không đáng nhắc tới. Trên Cổ Trần Tinh, Lục Vũ cướp đoạt tài phú của Trấn Quân Vương, hiện tại trên người hắn, có được tài phú thường nhân khó mà tưởng tượng, hầu như có thể phú khả địch quốc. Tuy nhiên, đã có thiệp mời, Lục Vũ đương nhiên vui vẻ đồng ý. Dưới sự dẫn dắt của Bùi Tú Tú, Lục Vũ thuận lợi đi vào trong Cẩm Thiên Lâu. Quả nhiên giống như lời giới bên ngoài nói, trong Cẩm Thiên Lâu trang trí cực kỳ xa hoa. Tại ngoại giới rất khó nhìn thấy pháp bảo hiếm lạ, ở đây lại chỉ là vật trang trí, được an trí trên vách tường. Trên đại điện tầng một Cẩm Thiên Lâu, vô số ngọn Giao Nhân hỏa chúc không ngừng cháy, chiếu sáng không gian bốn phía. Đến đêm, chín ngàn ngọn dạ minh châu trên đại điện sẽ cùng lúc tỏa ánh sáng, khiến cả Cẩm Thiên Lâu được chiếu sáng như ban ngày. Còn chưa đi vào đại điện, liền đã nghe thấy tiếng huyên náo ồn ào bên trong. Trong cả đại điện đã chật kín người, thường cách một đoạn khoảng cách, đều sẽ có một tòa lôi đài, bên cạnh thì có một đám người tụ tập cùng một chỗ, không ngừng hoan hô. "Đánh nó! Đánh nó!" "Lên! Xé tên kia thành thịt nát!" Những người có thể đứng tại đây, tất cả đều là đại nhân vật phi thường giàu có hoặc quyền quý của Thánh Lâm Thành. Thế nhưng là những đại nhân vật này, ở bên ngoài có lẽ là một vẻ đoan trang, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840923/chuong-1824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.