Cái gì? Lý Hạo Dương khó có thể tin nói: “Nam Cung đại sư, ngài là Huyền cấp Luyện Đan Sư, ngay cả ngài cũng không có biện pháp sao?” Nam Cung đại sư thở dài một tiếng: “Thiên ý à!” Hắn nhìn về phía Lý Tuệ Tâm, đầy mặt tiếc nuối nói: “Nếu là viên Đế phẩm đan dược trước đó, đủ để ngươi hoàn toàn khống chế lại luồng hàn khí trong cơ thể, thậm chí còn có thể khiến tu vi của ngươi tiến thêm một bước. Nhưng là viên Đế phẩm đan dược này đã không còn, các ngươi nếu muốn hoàn toàn áp chế hàn khí của nha đầu này, tốt nhất đi Đế Kinh mời một số Địa cấp Luyện Đan Sư. Bọn họ, có lẽ có biện pháp cứu nàng một chút.” Lý Hạo Dương sắc mặt tái đi: “Chẳng lẽ, thật sự không có biện pháp nào khác rồi sao?” Nam Cung đại sư thần sắc cô đơn nói: “Tình huống của nàng bây giờ, cần một viên đan dược thuộc tính hàn mạnh mẽ, trực tiếp khống chế lại hàn khí trong cơ thể nàng. Lão phu tuy rằng có thể luyện chế loại đan dược này, nhưng là dược lực, so ra kém Đế phẩm đan dược rất xa.” Lý Tuệ Tâm cũng mắt trợn tròn. Một cơ hội có thể trị tận gốc bệnh nan y, bị nàng ngạnh sinh sinh bỏ lỡ rồi. Nhớ tới lời nói của Lục Vũ trước đó, Lý Tuệ Tâm liền cảm thấy trong lòng lướt lên một vòng hối hận vô tận. Lục Vũ từ lúc bắt đầu đến cuối cùng, đều chỉ là vì báo đáp ân tình của nàng mà thôi. Mà Lý Tuệ Tâm thì cảm thấy, Lục Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840808/chuong-1709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.