“Được rồi, đại tiểu thư của chúng ta biết hảo ý của ngươi rồi. Nhưng trình độ của ngươi như vậy, vẫn là đừng tiếp tục lưu lại ở Đan đường nữa.” Thị nữ cũng nhắc nhở. Lục Vũ lắc đầu, trực tiếp phất tay áo rời đi. Đã đối phương cự tuyệt hảo ý của mình, vậy hắn cũng không có gì để nói. “Sư huynh, xin lỗi, đều là ta liên lụy ngươi.” Hàn Tiêu mặt đầy hổ thẹn, nhỏ giọng nói với Lục Vũ. Lục Vũ lắc đầu: “Không sao, cho dù không có ngươi, ta rất nhanh cũng sẽ rời khỏi Kim Lôi Tông.” “Sư huynh, ngươi muốn rời khỏi Kim Lôi Tông?” Hàn Tiêu kinh ngạc nói. Lục Vũ mới vào Ngoại môn không đến một tháng a. Ngoại nhân đều là chen vỡ đầu, muốn đi vào bên trong Kim Lôi Tông, mà Lục Vũ, lại muốn rời đi sao? “Thiên giới này, ức vạn tinh thần. Tông môn như Kim Lôi Tông, càng là dường như phồn tinh nhiều không đếm xuể. Ngươi nếu là đem tầm mắt chỉ dừng lại ở hiện tại, thành tựu của ngươi, sợ là cũng sẽ dừng bước ở đây.” Lục Vũ thở dài một hơi, sau đó đầu ngón tay điểm một cái vào mi tâm của Hàn Tiêu. “Thế giới này, thực lực mới là đạo lí quyết định. Ngươi cùng ta có duyên, ta liền truyền cho ngươi một đạo công pháp. Còn như tương lai ngươi có thể làm đến một bước nào, thì phải xem tạo hóa của chính ngươi rồi.” Hàn Tiêu toàn thân chấn động, lập tức trong đầu nhiều ra một bản công pháp. Dựa theo sự lý giải của hắn, sự huyền diệu và mức độ phức tạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840801/chuong-1702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.