Nam Hoang, Thương Lĩnh cồn cát. Đây là một vùng Gobi rộng lớn, phóng tầm mắt nhìn tới, khắp nơi đều bị cát bụi bao phủ. Có rất ít người cư trú ở đây, cho dù là tu sĩ, cũng sẽ không định cư ở đây. Hoàn cảnh nơi đây vô cùng khắc nghiệt, thường xuyên có bão cát thổi qua, cuốn lên cát bụi cao vạn trượng. Theo ký ức của trụ trì, Lục Vũ đến đây. "Nơi này hẳn là Tiểu Tây Thiên vị trí, thế mà lại không cảm nhận được chút nào không gian ba động, chẳng lẽ nơi này ẩn giấu một phương thiên địa?" Lục Vũ lẩm bẩm nói. Trong ký ức của trụ trì, nơi này chỉ có người có cống hiến trong Phật môn, thông qua tiếp dẫn mới có thể tiến vào tiểu thiên địa. Nếu không, cho dù là có người đến đây, cũng căn bản không cách nào tìm được thông đạo đi vào. "Ừm?" Lục Vũ chợt hai mắt phóng ra một đạo hàn quang, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía ngoài ngàn mét. Có ba tên đệ tử Phật môn, đang vây công một nữ tu sĩ. Mấy tên đệ tử Phật môn này, nhìn ra tu vi không kém, mà lại giữa bọn họ cũng có phối hợp. Dưới sự vây công của bọn họ, nữ tu sĩ bắt đầu liên tục bại lui. Lục Vũ định thần nhìn kỹ, chợt phát hiện nữ tu bị vây công có chút quen mắt. Lại là Tống An Kỳ, người trước đó đụng phải ở Bạch Lộc Thư Viện. Mặc dù hai người chưa từng nói chuyện, nhưng Lục Vũ vẫn nhớ bộ dáng của đệ tử này. Nàng trước đó không phải ở Bạch Lộc Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840636/chuong-1537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.