Nghe được lời này, hai mắt Lục Vũ hàn quang chợt lóe. Mấy vị hòa thượng này căn bản không nói đạo lý, hơi không hợp tâm ý của bọn họ liền muốn kêu đánh kêu giết. "Các ngươi vừa nãy nói muốn tới thử chiêu?" Lục Vũ nhàn nhạt nói: "Các ngươi cứ lấy con chó này ra đi." Đại Hắc từ thời thượng cổ liền tồn tại, dựa vào mấy tên mèo quào trước mắt này, vẫn không phải đối thủ của Đại Hắc. "Ngươi nói cái gì, để Phật tử của chúng ta và một con chó thử chiêu!" "Tiểu tử, ngươi qua đây, đến thử chiêu với Phật tử của chúng ta, nhanh lên! Còn có nữ nhân phía sau ngươi, cũng qua đây!" Mấy vị tăng nhân không chút khách khí, vênh váo quát lớn về phía Lục Vũ. "Không sao." Ánh mắt Thích Trần vẫn thản nhiên: "Dù sao cũng muốn diệt con cẩu yêu này, không bằng động thủ ngay bây giờ đi, miễn cho con cẩu yêu này lời lẽ thô tục, làm ô uế lỗ tai của bần tăng." Nghe Thích Trần nói những lời này, phổi của Đại Hắc đều muốn tức nổ. "Rất tốt, thứ nhỏ bé. Lão tổ ta hôm nay nhất định phải vặn đầu ngươi xuống làm bô đi tiểu." Đại Hắc cười dữ tợn vẫy tay với Ngao Quảng một bên: "Nhãi rồng, ngươi lên." Ngao Quảng uất ức vô cùng, đường đường là Đông Hải Long Vương, vậy mà lại trở thành tùy tùng của con chó đen đáng chết này. Hắn vốn định phản kháng, hết lần này tới lần khác con chó đen này lại có vai vế cao đến mức kỳ lạ. Tuy rằng hắn không biết thân phận chân chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840621/chuong-1522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.