"Lão phu, đa tạ tiểu hữu đã tương trợ." Đột nhiên, đại nho tóc bạc khom người hành lễ với Lục Vũ. Những người còn lại thấy vậy, cũng nhao nhao hướng Lục Vũ hành lễ. Bọn họ rất rõ ràng, nếu như không có Lục Vũ lĩnh ngộ ra điển tịch Văn Thánh, bọn họ là không thể nào đạt được truyền thừa như vậy. Trước đó, bọn họ đều đã trách lầm Lục Vũ! Lục Vũ hờ hững nói: "Không có việc gì, ta cũng là dựa theo quy củ làm việc mà thôi." Hắn đến đây, không phải là vì truyền thừa Văn Thánh gì, trái lại, hắn là vì muốn gặp Lục Văn Hinh mà đến. Còn như vị Văn Thánh này, lý học tâm pháp mà ông ta học, Lục Vũ cũng coi là nhiều hơn một phần học thức. Tống An Kỳ ở bên cạnh đại nho tóc bạc, không khỏi nhìn Lục Vũ nhiều hơn mấy lần. Từ lúc trước đó gọi ra Văn Thánh, cho đến bây giờ được mọi người chúc mừng, Lục Vũ một mực biểu hiện mười phần bình tĩnh. Liền phảng phất, những chuyện này không phải là kỳ tích, mà là vốn dĩ nên xảy ra như vậy. Thanh niên trước mắt này, nhìn có vẻ cũng chỉ vừa mới hơn hai mươi tuổi, tâm thái của hắn tu luyện thế nào? Lục Vũ chắp tay nói với đại nho tóc bạc: "Có công chư vị tiến cử, đưa ta đi gặp Lục viện trưởng." Đại nho tóc bạc cười nói: "Vẫn không biết tiểu hữu tên là gì, đợi gặp được viện trưởng, lão phu nhất định phải tiến cử ngươi thật tốt với nàng." "Ừm, ta kỳ thật là..." Lục Vũ liền muốn nói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840614/chuong-1515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.