Tống An Kỳ trong tiếng nghị luận của mọi người, bước sen nhẹ nhàng đi đến bên cạnh, tĩnh lặng chờ đợi. Nàng cũng giống như những người khác, một mực tại bên cạnh nhìn Lý Tương tiến hành cảm ngộ. "Thiên Võ Viện vốn là một trong số vài phân viện mạnh nhất của Bạch Lộc Thư Viện chúng ta, nếu như có thể vào trong trở thành chủ giảng, vậy thì thứ có được chính là tư bản để tấn thăng đại nho." "Lần cảm ngộ này, cực kỳ quan trọng. Nếu như cảm ngộ của Lý Tương sư huynh ít hơn của Tống sư tỷ, sợ là lần này sẽ rơi vào hạ thừa." Trong tiếng trò chuyện của mọi người, Lý Tương bỗng nhiên nhấc bút, bắt đầu viết lên bố bạch trước mặt. "Mau nhìn, Lý Tương sư huynh động bút rồi." "Thật nhanh, không biết lần này hắn có thể viết ra bao nhiêu cảm ngộ." Rất nhiều nho sinh vây xem xung quanh, trừng to mắt muốn nhìn một chút, Lý Tương đến cùng có thể lĩnh ngộ ra bao nhiêu. Nho tu có thể tiến vào Bạch Lộc Thư Viện, đều là có công để rất vững chắc. Chỉ thấy Lý Tương động bút, rất nhanh liền để lại từng dãy chữ lít nha lít nhít trên bố bạch. Một trăm chữ. Hai trăm chữ. "Đến ba trăm chữ rồi, cảm ngộ của Lý Tương sư huynh, đã vượt qua Tống sư tỷ!" Rất nhiều người lén lút liếc nhìn Tống An Kỳ, nhưng lại thấy đối phương vẫn ánh mắt đạm nhiên, phảng phất hết thảy mọi chuyện xảy ra trước mắt đều không liên quan đến nàng. Cảm ngộ của Thánh nhân, không phải viết lung tung. Cuốn điển tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840608/chuong-1509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.