"Để ta quỳ xuống cầu xin ngươi?" Ngao Hành Thiên phảng phất nghe thấy một trò cười thiên đại, nhịn không được cười to lên. Trên người hắn cẩm y hất lên, kim quan trên đầu long lanh tỏa sáng, cất giọng nói: "Bổn Thái tử muốn giết kẻ chuột nhắt ngươi, chẳng qua là trong khoảnh khắc mà thôi. Ngươi thật sự cho rằng, ngươi thắng được vài tên phế vật, thì khó lường rồi!" Lục Vũ quét mắt nhìn xung quanh, trừ Ngao Hành Thiên và Trang Tôn giả, còn có năm sáu Long tộc khác cũng đều có mặt. Những Long tộc này đều là thực lực cao thâm, khí thế tỏa ra từ trên người họ cao thâm mạt trắc. "Ngươi tốt nhất cầu xin, trận đấu tiếp theo đừng đụng phải ta. Nếu không thì, bổn Thái tử sẽ khiến ngươi chết đến không còn sót lại một chút cặn!" Ngao Hành Thiên nhe răng cười nói. Trong lòng hắn đã nảy sinh sát ý, chỉ cần Lục Vũ dám cùng hắn đối chiến, vậy thì hắn, tuyệt đối có rất nhiều biện pháp giết chết Lục Vũ. Lục Vũ thấy vậy, trong đôi mắt lại lóe lên một tia hàn quang. Hắn đột nhiên tiến lên trước một bước, quét mắt nhìn bốn phía lạnh giọng nói: "Đừng lãng phí thời gian nữa, các ngươi cùng lên đi." Cái gì? Tất cả Long tộc ở đó, đều sửng sốt. Bọn họ, không nghe lầm chứ? Lục Vũ vừa rồi vậy mà nói, bảo bọn họ cùng tiến lên? "Ha ha ha, ngươi chẳng lẽ là hồ đồ rồi? Ngươi ngay cả ta cũng không đánh lại, còn muốn thách đấu tất cả mọi người chúng ta?" Ngao Hành Thiên phảng phất nghe thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840588/chuong-1489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.